Cô ấy – nữ sinh đại học ở cùng tầng trọ, luôn cúi chào nhẹ nhàng, váy dài quá gối, tóc đen mượt, giọng trong veo:Mỗi sáng thấy cô là một ngày đẹp.Cho đến tối đó…Từ phòng cô, tiếng rên thô bạo vọng ra: “Ồ hồ… Ồ hồ… đụ chết em đi…!!” Giường đập tường, tiếng da thịt va chạm, tiếng nam nhân gầm gừ.Tôi nhìn qua khe cửa sổ nhỏ.Cô ấy – người con gái trong trẻo nhất khu trọ – đang quỳ, mông chổng cao, mắt trắng dã, nước dãi trào, bị một gã cơ bắp đè, đâm liên tục.Trên bàn:Cô uống thêm một lọ, ngửa cổ, run rẩy:Gã kia bắn đầy lồn, cô co giật, phun nước, rồi quay lại, mở miệng đòi thêm cặc.Cô ấy – người luôn chào tôi bằng nụ cười thanh khiết, giờ đang điên cuồng trong căn phòng đầy thuốc.Sáng hôm sau, cô lại đứng trước cửa, váy phẳng, cúi chào:Nhưng tôi biết, đêm nay, cô lại bay, lại rên “ồ hố”, lại trở thành con điếm của dục vọng.Cô gái thanh lịch nhất khu trọ… chỉ là vỏ bọc cho một con nghiện sex nặng. 🖤💦
Tiếng rên của cô hàng xóm nhìn rất dịu dàng dễ thương nhưng nghiện sex